BN đến giờ mới quay sang, dùng tay trái gõ vào đầu CT ở phía dưới: "vương gia, ngài hãy nói cho phó tướng quân của ngài biết thế nào là đạo lý đi"
CT: "Vương Lỗi, hầu hạ BN tiểu thư là thiên chức của ta. Ta cảm thấy, việc ta phải hôn giày nàng, làm ghế cho nàng ngồi, là đạo lý sống của ta. Ngươi cớ sao lại hồ đồ?"
Vương Lỗi chưa hết kinh ngạc khi nghe CT nói, thì đã nghe thấy tiếng BN.
BN: "vương gia. Vậy theo ngài nô tì phải làm sao? Nô tì thấy Vương tướng quân nói vậy làm nô tì tổn thương quá"
CT trong lòng thừa hiểu Vương Lỗi nghĩ gì, muốn hạ uy tín của ông. Nhưng hắn không biết rằng, CT là đại tướng đã từng vào sống ra chết với tất cả huynh đệ ở đây khi chiến đấu chống lại quân Mông Cổ. Hắn làm sao có thể hạ được ông.
CT: "Vương Lỗi, ngươi phải nghe BN tiểu thư trách phạt, nếu không ta sẽ xử lý ngươi theo quân pháp. Các huynh đệ, huynh đệ thấy ta nói có đúng không?"
Tất cả mọi người xung quang đều đồng thanh: "BN tiểu thư, xin hãy xử phạt Vương Lỗi".
Vương Lỗi còn chưa hết bàng hoàng không biết số phận mình sẽ ra sao, đã cảm thấy mặt đau điếng người. Nhìn lại, thì ra BN đã tháo giày tát vào mặt hắn. Nàng ngồi trên lưng CT, dùng giày tát liên tục vào mặt Vương Lỗi đang quỳ trước mặt như đánh chó. Vương Lỗi thật không dám phản kháng. Trong một đời của hắn chắc chưa bao giờ bị nhục như hôm nay, bị đàn bà dùng giày tát vào mặt mà không dám làm gì.
Khi thấy Vương Lỗi đã chảy máu mồm, BN mới dừng tay: "sao hả Vương tướng quân, bị nữ nhân dùng giày vả vào mặt có nhục nhã, có trái đạo lý hơn là hôn giày ta không?"
Vương Lỗi vẫn mở trừng mắt mà không trả lời.
BN tiếp: "vậy mà sao tướng quân lại làm cái việc trái đạo lý thế?"
Vương Lỗi vẫn im lặng.
BN hướng sang các binh lính ra lệnh: "người đâu. Đè đầu tên này xuống đất cho ta"
Mọi người chưa biêt có nên làm không nên không ai trả lời.
CT: "huynh đệ. Làm theo lời BN tiểu thư đi"
Nghe thấy lệnh của CT, hai binh sĩ xao to đứng lên bước đến phía sau Vưỡng Lỗi khóa tay hắn lại, đè đầu xuống đất trước chân BN.
BN nhanh tay cầm giày gõ gõ vào mặt CT phía dưới. CT hiểu ý ngậm lấy chiếc giày của nàng.
BN tiện thể đá luôn chiếc giày bên chân kia rơi xuống đất, trước đầu Vương Lỗi: "vương tướng quân, nhặt giùm nô tì chiếc giày với"
Vương Lỗi không còn cách nào, chỉ mong việc này trôi qua mau nên cũng đành ngậm giày của nàng. Vậy là tướng quân và phó tướng quân, mỗi người ngậm một chiếc giày của cô tì nữ xinh đẹp.
BN: "thôi các ngươi bỏ tay hắn ra. Hắn chắc không dám phản kháng nữa đâu". Hai tên lính nghe theo lời nàng.
BN tiếp: "Vương tướng quân, ta cho ngài một cơ hội. Nếu ngài liếm sạch chiếc giày này của ta, thì chúng ta sẽ dừng ở đây"
Vương Lỗi nghe vậy liền hai tay cầm giày của BN, cho lên miệng cố gắng liếm sạch cả đế giày trong thời gian nhanh nhất.
BN: "xem kìa, phó tướng quân sao lại làm công việc hạ đẳng liếm giày ta như thế. Thật là mất hết uy nghiêm"
Vương Lỗi không trả lời, ngấu nghiến liếm giày BN trong cơn nhục nhã. Khoảng nửa canh giờ thì nghĩ đã sạch, Vương Lỗi đưa lại giày cho BN bằng 1 tay, vẫn không nói gì.
BN cười khẩy: "nếu ngài cứ có thái độ như vậy thì ta còn nhiều trò để chơi với ngài lắm đó"
Vương Lỗi biêt BN muốn nhìn thấy hắn chịu nhục nàng mới hả dạ được, nên đành cắn răng chịu đựng, dùng hai tay cầm chiếc giày của nàng dâng lên: "BN tiểu thư. Tôi đã làm sạch giày của tiểu thư"
BN lại dùng giọng giễu cợt: "tướng quân xưng tôi với ai? Tướng quân làm sạch như thế nào? Ngài định để ta dùng tay cầm lại giày của ta ah? Ta ko muốn bẩn tay đâu"
Vương Lỗi hiểu hắn đã không còn đường lui: "thưa BN tiểu thư, nô...nô tài đã liếm sạch giày tiểu thư. Xin tiểu thư cho phép nô tài mang lại giày cho tiểu thư"
BN lúc này mới vui vẻ đưa chân ra cho Vương Lỗi mang lại giày cho nàng. Xong nàng rút chiếc kia ra khỏi miệng CT rồi mang vào, đứng dậy: "thôi đi về. Hôm nay bổn tiểu thư mệt rồi"
CT lại bò lại đến bên cửa kiệu để làm bục cho BN bước lên kiệu. Đợi nàng lên xong, các phu kiệu vào vị trí thì CT mới đứng dậy đi bộ bên cạnh kiệu của nàng.
Lúc về đến lều của mình, BN bước ra khỏi kiệu thấy CT đã quỳ sẵn sàng để nàng đi xuống. BN tinh nghịch ngồi thẳng lên lưng ông, bắt CT làm ngừa đưa nàng vào.
Còn Vương Lỗi, sau khi về đến nơi, lập tức vào viếu tấu chương trình bày rõ sự việc gửi đến kinh thành báo cáo Hoàng Thượng, hi vọng có thể hạ bệ CT.
CT làm ngựa đưa BN vào đến trước giường thì đưng lại. Nàng bước xuống ngồi lên giường, còn CT quỳ trước mặt nàng.
BN: "Vương gia, nô tì hôm nay đi nhiều mỏi chân quá. Mà trước đây toàn nô tì rửa chân cho người khác. Sáng nay được ngài rửa chân thích thật. Ngài rửa lại chân cho nô tì đi"
CT: "dạ tuân lệnh chủ nhân"
CT định quay đầu bò ra ngoài lấy nước vào rửa chân cho BN thì nàng lên tiếng: "vương gia đi đâu vậy?"
CT: "dạ nô tài đi lấy nước sạch phục vụ rửa chân cho chủ nhân"
BN: "haha. Nước sạch ah. Hôm nay ta muốn được rửa chân bằng nước bẩn"
CT không hiểu ý BN: "dạ xin chủ nhân thứ lỗi nô tài ngu ngốc không hiểu ạ"
BN cười mỉm: "miệng của tướng quân có bẩn không"
CT hiểu ra vui mừng: "dạ bẩn ạ. Rất bẩn ạ. So với đôi chân vàng ngọc của chủ nhân thì miệng nô tài rất bẩn. Chủ nhân cho phép..cho phép nô tài liếm chân chủ nhân thật sao?"
BN: "ta ban thưởng cho ngươi đó". Nói xong BN cởi giày ở cả hai chân đá xuống đất. CT cẩn thận xếp giày của nàng lại ngay ngắn, rồ đặt chân trái của nàng lên vai mình. Ông dùng cả hai tay đỡ chân phải BN đưa lên liếm chân nàng. Ông liếm rất kỹ, từng ngón chân, từng kẽ ngón chân, lòng bàn chân. Vì được chủ nhân ban thưởng đặc ân này, nên CT làm rất cản thận. Ông cố gắng dùng lưỡi của mình làm chân BN sạch nhất có thể, hi vọng nàng hài lòng. Liếm sạch chân phải của nàng, ông lại chuyển sang chân trái. Khi CT tin rằng cả hai chân chủ nhân đã không còn vết bẩn nào, ông mới mang lại giày cho nàng, rồi tiếp tục quỳ đợi lệnh của BN.
BN: "vương gia liếm tốt quá. Lưỡi của ngài còn hơn cả lưỡi chó nữa. Thì ra cảm giác được người khác liếm chân thoải mái như vậy"
CT: "dạ đội ơn chủ nhân đã ban thưởng"
BN: "thôi được rồi. Ngươi về lều ngươi làm việc đi. Ta nghỉ ngơi một chút. Tối ngươi sang đây. Hôm nay ta sẽ cho ngươi ngủ lại trong lều cùa ta"
CT vâng lệnh bò ra ngoài cửa, đi làm các việc ông phải làm, chờ cho đến buổi tối.
Đến giờ cơm tối, CT đích thân xuống bếp lấy những phần ăn ngon nhất, một mâm cho BN, một mâm cho bản thân ông, mang đến chỗ BN mời nàng ăn.
Bước vào lều BN, CT quỳ xuống, đặt mâm của nàng lên bàn, còn mâm của ông đặt dưới gầm bàn.
BN đi đến ngồi xuống ghế: "ơ sao tướng quân lại để đồ ăn dưới đất?"
CT: "thưa chủ nhân. Nô tài là súc vật, sao có thể ngồi ăn cùng với chủ nhân cao quý"
BN cười lớn: "ngài biết vậy là tốt đấy. Vậy để BN cho ngài ăn đúng như súc vật nhé".
Nói xong nàng cúi xuống lấy bát cơm của CT, đi đến gầm giường, lấy thau đầy nước thải mà nàng đi từ chiều ra. Đổ bát cơm CT vào trong thau, BN đứng dạng chân, giờ thau cơm nước tiểu ở ngay dưới háng cô nô tì.
BN: "nào. Làm súc vật cho ta xem đi. Bò lại đây ăn cơm chó của ngài đi"
Newer Post
Older Post
CT định quay đầu bò ra ngoài lấy nước vào rửa chân cho BN thì nàng lên tiếng: "vương gia đi đâu vậy?"
CT: "dạ nô tài đi lấy nước sạch phục vụ rửa chân cho chủ nhân"
BN: "haha. Nước sạch ah. Hôm nay ta muốn được rửa chân bằng nước bẩn"
CT không hiểu ý BN: "dạ xin chủ nhân thứ lỗi nô tài ngu ngốc không hiểu ạ"
BN cười mỉm: "miệng của tướng quân có bẩn không"
CT hiểu ra vui mừng: "dạ bẩn ạ. Rất bẩn ạ. So với đôi chân vàng ngọc của chủ nhân thì miệng nô tài rất bẩn. Chủ nhân cho phép..cho phép nô tài liếm chân chủ nhân thật sao?"
BN: "ta ban thưởng cho ngươi đó". Nói xong BN cởi giày ở cả hai chân đá xuống đất. CT cẩn thận xếp giày của nàng lại ngay ngắn, rồ đặt chân trái của nàng lên vai mình. Ông dùng cả hai tay đỡ chân phải BN đưa lên liếm chân nàng. Ông liếm rất kỹ, từng ngón chân, từng kẽ ngón chân, lòng bàn chân. Vì được chủ nhân ban thưởng đặc ân này, nên CT làm rất cản thận. Ông cố gắng dùng lưỡi của mình làm chân BN sạch nhất có thể, hi vọng nàng hài lòng. Liếm sạch chân phải của nàng, ông lại chuyển sang chân trái. Khi CT tin rằng cả hai chân chủ nhân đã không còn vết bẩn nào, ông mới mang lại giày cho nàng, rồi tiếp tục quỳ đợi lệnh của BN.
BN: "vương gia liếm tốt quá. Lưỡi của ngài còn hơn cả lưỡi chó nữa. Thì ra cảm giác được người khác liếm chân thoải mái như vậy"
CT: "dạ đội ơn chủ nhân đã ban thưởng"
BN: "thôi được rồi. Ngươi về lều ngươi làm việc đi. Ta nghỉ ngơi một chút. Tối ngươi sang đây. Hôm nay ta sẽ cho ngươi ngủ lại trong lều cùa ta"
CT vâng lệnh bò ra ngoài cửa, đi làm các việc ông phải làm, chờ cho đến buổi tối.
Đến giờ cơm tối, CT đích thân xuống bếp lấy những phần ăn ngon nhất, một mâm cho BN, một mâm cho bản thân ông, mang đến chỗ BN mời nàng ăn.
Bước vào lều BN, CT quỳ xuống, đặt mâm của nàng lên bàn, còn mâm của ông đặt dưới gầm bàn.
BN đi đến ngồi xuống ghế: "ơ sao tướng quân lại để đồ ăn dưới đất?"
CT: "thưa chủ nhân. Nô tài là súc vật, sao có thể ngồi ăn cùng với chủ nhân cao quý"
BN cười lớn: "ngài biết vậy là tốt đấy. Vậy để BN cho ngài ăn đúng như súc vật nhé".
Nói xong nàng cúi xuống lấy bát cơm của CT, đi đến gầm giường, lấy thau đầy nước thải mà nàng đi từ chiều ra. Đổ bát cơm CT vào trong thau, BN đứng dạng chân, giờ thau cơm nước tiểu ở ngay dưới háng cô nô tì.
BN: "nào. Làm súc vật cho ta xem đi. Bò lại đây ăn cơm chó của ngài đi"
hay quá bạn ơi. ko biết còn ko nhỉ. mong bạn up tiếp. cảm ơn
ReplyDeletebạn ơi, mình nóng lòng muốn đọc tiếp quá. ko biết bạn có đang dịch tiếp ko, nếu ko thì cho mình xin nguồn để mình tự dịch nhé.
ReplyDeleteMong up tiếp ạ
ReplyDelete