* Series DÒNG MÁU NÔ LỆ - (Rose.M)
* Chương: MẸ KẾ VÀ NHỮNG NGƯỜI BẠN.
( những nhân vật trên đều là hư cấu và không có thật, nội dung là #truyện #femdom nên mọi người hãy cân nhắc khi đọc. )
Phần 1: Thân Phận
Loan lỗ vết thâm tím trên cơ thể sau những trận đòn roi không thương xót của mẹ và cô bạn thân dành cho Toàn. Cơn đói khát, đau rát tận cùng, kèm theo sự lạnh lẽo trong căn phòng mà trước đây là nơi chăn ấm nệm êm của cậu thiếu gia đầy cao gạo, quyền quí. Giờ đây, nó chính là ngục tù, là nơi đầy đoạ thân xác mà người mẹ kế ác quỷ dành cho cậu. giọt nước mắt tủi nhục pha lẫn máu tươi khiến cậu không khỏi rùng mình về những gì đã và đang xảy ra. Cậu ngủ thiếp đi trong cái củi sắt chật hẹp mà người mẹ kế cao quý ban tặng.
- 1 năm trước -
- Đứng trước sảnh công ty, chàng thanh niên trẻ Văn Toàn đã trở về quê hương sau những năm du học, trước mặt anh là những nhân viên đang bước vội vì công việc, không ai để ý tới anh và cũng không biết anh là ai. Anh lặng nhìn 1 lượt xung quanh, đây là cơ ngơi mà cha và người mẹ quá cố của mình đã dành bao công sức để xây dựng nên, giờ đây anh đang cảm thấy rất quyết tâm với công việc mà cha mình sẽ giao phó trong tương lai. Là người kế vị nơi này- nụ cười đầy mãn nguyện trên khuôn mặt a. Đang lơ mơ về những ý định trong đầu thì va phải Ly (thư ký của sếp tổng). Toàn vội cuối đầu xin lỗi, đúng mực 1 người đàn ông. nhưng điều đó không khiến 1 cô gái kiêu ngạo như cô chấp nhận. Ở cái công ty này, cô vốn dĩ là người đứng dưới 1 người, đứng trên vạn người. nắm quyền sinh sát trong tay, nên không hà cớ gì cô lại dễ dàng bỏ qua cho cậu. Ngước mặt lên, anh không rời đôi mắt của mình từ gót chân đến khuôn mặt nàng. 1 thân hình hoàn hảo, đúng chất của 1 thư ký riêng của sếp. Cái thân hình mà những nhân viêc cả nam lẫn nữ ở công ty này đều ao ước, đang miên mang sau này sẽ làm việc cùng cô. và Anh bỗng giật mình khi Va phải ánh mắt của nàng, 1 ánh mắt mà khiến các nhân viên cty phải cúi đầu khi cô đi ngang qua. sắt lạnh đến ghê người.
- Đến đây xin việc? Dịu dàng nhưng cũng rất dứt khoát.
- Dạ, dạ vâng. Anh cũng khá lúng túng khi trước mặt cô. Cũng bởi vì ánh mắt đang trộm nhìn vào khe hở của chiếc áo sơ mi, phía trong là cặp ngực căng tròn, nở nang đầy nhựa sống. khiến anh ngại ngùng cúi đầu.
- Dường như cô đã biết được a đang nhìn trộm cơ thể mình, cô khoanh tay lại, đưa người về phía anh, càng làm nâng lên cặp gò bồng của mình hơn. khơi gợi nhưng ánh mắt cô không hề rời khỏi anh, mọi cử chỉ của a cô đều quan sát kỹ. Xin vào bộ phận nào? Tay giật lấy tập CV trên tay khiến anh giật mình, phản ứng.
Không đợi a trả lời cô đã lướt sơ qua. Thành tích cũng khá lắm, nhưng ở đây chúng tôi đủ người rồi. a hãy đến nơi khác nhé, chúc may mắn. giọng cô giễu cợt. Một tay cầm CV của anh, 1 tay khoanh trước ngực. Dường như cô muốn sĩ nhục a thêm nữa vì hành động va vào cô và nhìn trộm vào cơ thể mình. Cô đưa CV cho a, nhưng a chưa kịp đưa tay ra nhận thì cô đã thả nó rơi xún đất. Lòng tư tôn của a đang dâng cao ngút trời. a đang nghĩ sẽ làm như thế nào để trừng phạt cô sau khi a nhận chức. A kiềm nén cảm xúc lại, cúi người xuống nhặt tập CV của m. Cô nhanh chóng đưa chân giẫm lên ngăn a lại. Khoanh tay, nụ cười khinh khỉnh đang nhìn anh từ phía trên, a quỳ 1 chân dùng 2 tay đẩy chân cô ra, nhưng cô ghì chặt, ôm tất cả tủi nhục trước ánh nhìn của nhân viên công ty, a thề sẽ trả thù cô. Cô cố ý muốn làm khó a. A ngước lên nhìn cô thì nhận lại 1 ánh mắt lạnh lùng, tràn đầy sự khinh bỉ. Hãy Xin Lỗi- cô gằn giọng nào vào tai anh.
- siết chặt nắm tay, dồn nén sự uất giận của mình vào lòng. Tôi Xin Lỗi - giọng khó chịu.
- Dường như chưa dừng lại ở đó, cô kiêu ngạo: vậy là xin lỗi à, không có 1 chút thành ý nào. Nếu a xin lỗi làm tôi vừa ý, tôi sẽ xem xét lại để cho a làm việc ở công ty này. cô che miệng cười khúc khích.
sự trêu ngươi được đẩy lên cao trào, thể diện này, tự tôn này a sẽ trả lại vào ngày gần nhất, a tự nhủ bản thân mình: Dạ thưa chị, em xin lỗi!- a hạ giọng.
- Tốt, có thế chứ, nhưng không phải a xin lỗi tôi, mà xin lỗi chiếc giày của tôi kia kìa, cúi xún mà xin lỗi nó, a biết vì sao ko? Là vì đôi tay giơ bẩn của a đã chạm vào nó, Đồ rác rửi. - chị cười khoáy trá.
- anh nhìn cô với ánh mắt sục sôi câm hận. Cô, cô thật quá đáng.
- quá đáng ư, a là cái thá gì? Xin việc ư? đừng có nằm mơ... miệng cô đay nghiến, chiếc giày cao gót cô không ngừng chà đạp tập CV của a đến nỗi rách cả bìa.
- a giật mạnh nó ra khỏi chân cô. Đứng dậy nhìn cô với ánh mắt câm phẩn: Cô được lắm, hãy đợi đấy- a giận dữ quay người đi.
Cô vẫn không ngừng dõi theo anh đến khi a rời khỏi, khi cô quay lại thì mọi ánh và sự bàn tán được dập tắt ngay tức khắc, thay vào đó là hành động cúi đầu khi cô đi ngang qua, ánh mắt và nụ cười ấy đã cho thấy sự khao khát sỉ nhục người khác của cô. trong suy nghĩ của cô, tất thẩy mọi người ở đây đều nằm dưới chân mình.
Cô vẫn không ngừng dõi theo anh đến khi a rời khỏi, khi cô quay lại thì mọi ánh và sự bàn tán được dập tắt ngay tức khắc, thay vào đó là hành động cúi đầu khi cô đi ngang qua, ánh mắt và nụ cười ấy đã cho thấy sự khao khát sỉ nhục người khác của cô. trong suy nghĩ của cô, tất thẩy mọi người ở đây đều nằm dưới chân mình.
- về Toàn, sự nhục nhã hôm nay đã thôi thúc a lập 1 kế hoạch trả thù, nó đã nhân đôi khi a không giúp được bạn mình 1 công việc như đã hứa lại còn làm hỏng lun cả CV. làm sao có thể xoa được cơn giận này. Toàn ấm ức...
Đón xem phần tiếp nhé- nếu thấy hay xin hãy để lại 1 bình luận. Mong mọi người sẽ không copy.
0 Comments:
Post a Comment