“ Tốt,tốt , rất tốt , bây giờ ngươi quỳ xuống bò tới đây!” Điệp nói .
ta quỳ xuống . hai tay và đầu gối chạm đất từ từ bò lại. .
“ Tốt, từ nay về sau , ngươi chính là một con chó, hiểu chưa ? chó là bốn chân bò trên mặt đất , cầm đồ phải dùng miệng , tất cả nữ nhân đều là chủ nhân của ngươi , đều có thể cưỡi ngươi , chơi đùa ngươi , không có chủ nhân cho phép , ngươi không thể đứng lên , dĩ nhiên , ngươi có thể tùy chỗ đại tiểu tiện , đây là quyền lợi của chó . nào tới đây , ngươi dùng bò cho ta xem nào . ” Điệp nói .
ta từ từ bò trên mặt đất . một bước , hai bước , ta càng bò càng quen .
“ Tốt, tới đây , chó liếm chân cho ta. ” Điệp ra lệnh .
ta bò qua. chân ngọc của Điệp đang ở trước mặt của ta , những ngón chân trắng hồng kia , ta đã muốn liếm từ lâu , không nghĩ tới bây giờ đã có cơ hội liếm , ta đưa đầu ra , thè đầu lưỡi , liếm từng tí một trên chân nàng, nhìn dưới chân, vị đồng nghiêp giờ lại thành một con súc sinh ở dưới chân của mình liếm chân , Điệp cười . “ khách khách ” , ta tập trung liếm chân của Điệp, bàn chân, mu chân , ngón chân đều liếm , ta cũng không quan tâm Điệp có phải đang cười hay không . dù sao ta cũng muốn liếm .
lúc này , Điệp đột nhiên rút chân lại quát :“ cút ngay , cút đến cửa hàng ăn đầu phố đi , bà chủ ở đấy sẽ cho ngươi đồ ăn , nàng muốn mua ngươi .
không có cách nào , ta cũng chỉ có thể xoay người bò ra đầu phố .Đến cửa hàng ta thấy một phụ nữ đang đếm tiền , ta đoán chừng nàng là bà chủ , ta lấy dũng khí , ta bò đến trước mặt nàng , làm bộ đáng thương “ Bà ơi , con đói bụng quá , bà có thể cho con ăn ko ? ” vị phụ nữ có lẽ đã được Điệp nói qua về ta nên cũng ko ngạc nhiên nàng xoay người gọi vào trong :“ Hương đâu , mang cho cô cái bánh bao ra đây ”
Bà chủ lấy cái bánh bao từ trên tay một cô bé,đem nó ném xuống đất , giang rộng hai chân trước mặt của ta , nói với ta “ tới đây, chó con , ngươi không phải là muốn ăn sao ? sau này có bánh bao , nhưng ngươi phải chui qua chỗ này . ” Bà chủ chỉ chỉ vào háng mình .
“ đây chính là lần đầu tiên ta chui háng nữ nhân , làm sao bây giờ , chui sao ? nhưng ta đã như vậy rồi , có thể không chui sao ? ta là một chó , chó chui qua háng chủ là việc phải làm. nghĩ tới đây , ta liền chui qua háng bà chủ ,nhục nhã cùng sỉ nhục bao phủ ta , nhưng ta còn phải dùng miệng tha bánh bao trên đất . mặc dù trên đất có rất nhiều hạt cát , nhưng ta quá đói bụng , cho nên ta buộc phải ăn.
đang lúc ta muốn ăn thì cảm giác thân thể bị đè nặng , thì ra ta bị bà chủ cưỡi trên lưng .
“ làm sao bây giờ , ta bây giờ có thể làm j đây ? ta có thể để cho nàng xuống sao ? ” ta suy nghĩ . “ nhưng thân thể ta bây giờ không phải là đặc biệt cho nữ nhân ngồi sao ? nghĩ lại một chút đi!” ta tiếp tục làm bộ như như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục ăn bánh bao .
“ các ngươi xem này, đây là chó , trên cổ không có dây xích, con súc vật thật là hèn hạ , có ăn là được , cũng không quan tâm có ai cưỡi trên người nó có hay không
“ a bà chủ , nói chuyện với ngươi thật buồn cười , súc sinh kia chính là cho nữ nhân cuỡi , ngươi không cỡi nó , nó không phải ko có cái gì ăn sao ? ” có người phụ họa
vừa mới ăn xong bánh bao , cổ của ta liền bị buộc xích chó , ta chỉ có thể bò theo sau mông một cô bé . Xích chó chính là do cô bé buộc lên cổ ta rồi dắt ta đi . bò theo sau lưng cô bé ta bò đến cửa 1 kho hàng . cửa mở ra , ta vừa nhìn .bên trong thật là làm ta sợ giật mình .bà chủ này lại có tất cả lớn nhỏ hơn hai mươi con chó ,mỗi người ở trong 1 lồng sắt khác nhau , ,nhìn thấy ta bị cô bé dắt đi vào , cũng không có ai kêu môt tiếng .Cô bé dắt ta đến một cái lồng trống,rôi mở cửa lồng,ta tự giác chui vào trong,giống như những nguời ở đây,từ hôm nay ta chính thức trở thành một con chó.
đọc tiếp Newer Post Older Post
0 Comments:
Post a Comment