không tên p7....
Tôi bò ra cửa ngay đôi giầy thím để và bắt đầu liếm láp. liếm chậm rãi và ko để 1 vết bẩn nào còn xót lại... giầy thím đi ko nhiều chỉ toàn đứg lớp nên ko bẩn lắm. tôi nghĩ có bẩn đi chăng nữa thì tôi cũng liếm cho bằng hết chứ ko thể để giầy thím dơ được. thím đã nói rồi. để cái miệng con chó như tôi dơ chứ ko được để giầy hay chân thím dơ...tôi mãi liếm thì bất ngờ thím đi ra thả xuống đôi giầy cao gót khác và nói
Thím: làm sạch đôi này. đôi đó tao đi dạy. đôi này tao mang đi chơi.
rồi thím quay lưng vào thay đồ và trang điểm bỏ tôi lại vs đôi giầy cao gót mới
tôi bắt đầu liếm lại từ đầu. đôi này có chút đất bám dưới đế giầy, mà chắc lâu rồi hay sao, thím ko để ý nên bám hơi cứng, tôi phải dùng răng cạp cạp cho ra hét vết đất đó... tôi đang cạp 1 cách ngon lành thì thím lại bước ra đứng ngay sau tôi...
Thím: mày làm cái j vậy con chó kia... mày cạp thế hư hết giầy tao ah. mầy biết tao mua bao nhiu ko hã con chó... thứ chó ngu này. cho mày ăn uổng cơm thôi, ko làm được j hết, có cái liếm giầy cho tao mà mày cũng ko làm nên thân nữa thì mày làm được j hã con cho. mày nói tao nghe
vừa nói thím vừa đạp đầu tôi sát nền nhà, rồi dùng gót chân ký mấy cái lên đầu tôi làm tôi đau điến...
Tôi: dạ.. dạ con xin lỗi thím...
chưa kịp phân bua j thêm đã bị thím đá thẳng vào miệng làm tôi đau đến nổi ứa nước mắt, nhưng tôi cũng phải cố chịu mà ko dám nói j vì sợ thím la..
Thím: ai là thím của mày... tao cho phép chưa. tao nói mày sao con chó. mày ko nhớ hay cố tình ko nhớ...
tao nói mày chỉ là con chó của tao.. mãi mãi là chó của tao... cuộc đời mày chỉ nằm dưới chân tao. tao đạp là chết nha con chó. mày ngu vừ thôi... đến vậy mà cũng ko nhớ thì học hành cái nỗi j. sinh viên nỗi j... hay mày nghĩ đi. cuộc đời mày có học song đi nữa thì cũng là chó của tao thôi. 1 con chó ko hơn ko kém...
Tôi: dạ dạ. chó xin lỗi bà ạ... tại chó thấy đế giầy bà bẩn nên chó cạp đất ra cho giầy bà sạcg ạ... chứ con đâu dám làm hư giầy bà đâu ạ
Thím: mày cãi ah... mày liếm từ từ nó cũng tróc ra thôi. đất mà... mày ăn cái j nhu vậy con... tao bẻ răng mày cho mày hết cạp luôn nha con chó...
Tôi: dạ... dạ... con chó này lạy bà ạ. con hok dám nữa. tôi lạy thím rất nhìu. trán tôi gõ xuống nền nhà cọp cọp làm bầm tím 1 vùng. lạy chút nữa có thể làm trán tôi chảy máu luôn...
Thím: haizzz. ngu hết chỗ nói mà. lần này tao tha cho đáy. còn nưa thì mày đưng trách tao...ah mà chó này... mày có ăn cơm cũng ngu lắm tao nghĩ tao phải cho mày ăn cutứ của tao may ra mày mới khôn. ... thím trầm tư 1 chút rồi đạp lên đầu tôi rồi nói...
bây h trở về sau. cucứ tao mày phải ăn. ăn như món ăn chính của mày, có thế mày mới khôn được....
Tôi moiứ nghe qua mà bũng rũng cả tay chân. cảm giác muốn được làm bồn cầu cho thím nhưng khi nghe tới phải ăn như món chính.. có nghĩa là bây h cức của thím sẽ là của tôi ko sót 1 lần... tôi có cảm giác hơi nghẹn họng
Tôi: bà ơi bà tha cho con... con sợ con ko ăn nỗi.. xin bà tha cho con chó này đi ạ... con sẽ lau sạch đít cho bà mỗi khi bà đi ỉa. con sẽ là giấy vệ sinh cho bà.. bà ơi...
Thím bỏ chân ra khỏi đầu tôi và ngồi xuống ngay cạnh tôi...
Thím: xoa xoa đầu tôi và nói... chó là phải biết nghe lời. nói sao thì nghe vậy chứ ko có quyền nói ko... tao muốn mày ăn j, làm j thì mày phải ăn, phải làm...
cứt của tao là để cho mày. mày sinh ra là để ăn cức của tao... đáng lẽ từ nhỏ khi tao biết mày.. mày đã phải ăn cứt của tao rôi.. mà có thể như vậy mày khôn hơn cũng nên...
từ từ rồi quen chó con ah... quyết định như vậy. kể từ bây h. mày phải ăn cứt của tao ko nói thêm nữa...
còn bây h liếm giầy đi. nhanh lên tao còn đi gặp bạn...
hahaha. con chó... suốt đời mày chỉ là chó. ăn cứt tao mà sống... mà mày an tâm đi.. tao sẽ cố gắng ăn món ngon thật nhiều. để cho mày ăn cứt của tao được ngon hơn. đưng lo nhé chó con... haha....
Tôi sụ mặt xuống ko biết nói j thêm nữa. mắt tôi rưng rưng nhưng ko dám cãi lời của thím... 1 phần do sở thick này thôi thúc tôi, 1 phần do thím biết được bí mật này. tôi ko thể làm phật lòng thím được vì sợ thím sẽ nói ra...
thôi chấp nhận... hix. dù sao thì được ăn cứt của 1 người đẹp như thím cũng là 1 vinh hạnh lớn....
thế rồi tôi ranh thủ liếm thật nhanh. nhưng cũng thật kỹ... một hồi cũng song.. tôi ngước lên nhìn thím thì thím đã lại ghế ngồi sẵng ở đó chờ tôi.. tôi vội le lưỡi, co hai tay lại và sủa
Tôi: gâu gâu... song rồi bà ạ...
Thím: mang lại đây
Tôi ngậm 2 chiếc giầy của thím bò tới sát chân của thím định mang vào cho thím thì thím hỏi tôi
Thím: bên trong sạch chưa đó chó..?
Tôi: gâu gâu... dạ sạch lắm ạ.. chó liếm rất kỹ ạ..
Thím: lấy chân xoa xoa đầu tôi. ngoan. mang vào cho tao...
tôi mang vào cho thím với cảm nghĩ như thật sự bây h thím đã xem tôi là 1 con chó rồi. ko phải là thằng cháu chồng nữa nhưng điều đó làm tôi bội phần kick thick...
Thím: thôi tao đi đây, ở nhà coi nhà nghe chưa... ah mà trên lầu còn cả kệ giầy đó.. bò lên đó liếm sạch đi. tao về mà thấy ko sạch thì mày biết tay tao...ngoan đi. lát tao có đi ăn uống thì mang sương về cho ăn. ko thôi tao cho ăn rác. mà thứ chó như mày ăn rác cũng nhầm nhò j... chắc có lẽ nuôi mày bằng cứt vs rác là thick hợp nhất.. hahaha
Tôi ko tin vào tai mình nữa... có mơ tôi cũng ko nghĩ thím lại nghĩ ra được những lời này.. ban đầu thím ko thick chuyện này mà sao h đây lại quay 180 độ... nhanh quá... điều j làm thím như vậy. ghét tôi ư.. hay tìm năng trong con người thím thick cái này chờ có chất xúc tác mới bọc phát ra....có lẽ tất cả đều đúng... nhưng h có biết thì cũng làm được j vì bây h tôi đã trở thành 1 con chó thật thụ dưới gót giầy của thím tôi....
còn típ....
Newer Post
Older Post
Thím: làm sạch đôi này. đôi đó tao đi dạy. đôi này tao mang đi chơi.
rồi thím quay lưng vào thay đồ và trang điểm bỏ tôi lại vs đôi giầy cao gót mới
tôi bắt đầu liếm lại từ đầu. đôi này có chút đất bám dưới đế giầy, mà chắc lâu rồi hay sao, thím ko để ý nên bám hơi cứng, tôi phải dùng răng cạp cạp cho ra hét vết đất đó... tôi đang cạp 1 cách ngon lành thì thím lại bước ra đứng ngay sau tôi...
Thím: mày làm cái j vậy con chó kia... mày cạp thế hư hết giầy tao ah. mầy biết tao mua bao nhiu ko hã con chó... thứ chó ngu này. cho mày ăn uổng cơm thôi, ko làm được j hết, có cái liếm giầy cho tao mà mày cũng ko làm nên thân nữa thì mày làm được j hã con cho. mày nói tao nghe
vừa nói thím vừa đạp đầu tôi sát nền nhà, rồi dùng gót chân ký mấy cái lên đầu tôi làm tôi đau điến...
Tôi: dạ.. dạ con xin lỗi thím...
chưa kịp phân bua j thêm đã bị thím đá thẳng vào miệng làm tôi đau đến nổi ứa nước mắt, nhưng tôi cũng phải cố chịu mà ko dám nói j vì sợ thím la..
Thím: ai là thím của mày... tao cho phép chưa. tao nói mày sao con chó. mày ko nhớ hay cố tình ko nhớ...
tao nói mày chỉ là con chó của tao.. mãi mãi là chó của tao... cuộc đời mày chỉ nằm dưới chân tao. tao đạp là chết nha con chó. mày ngu vừ thôi... đến vậy mà cũng ko nhớ thì học hành cái nỗi j. sinh viên nỗi j... hay mày nghĩ đi. cuộc đời mày có học song đi nữa thì cũng là chó của tao thôi. 1 con chó ko hơn ko kém...
Tôi: dạ dạ. chó xin lỗi bà ạ... tại chó thấy đế giầy bà bẩn nên chó cạp đất ra cho giầy bà sạcg ạ... chứ con đâu dám làm hư giầy bà đâu ạ
Thím: mày cãi ah... mày liếm từ từ nó cũng tróc ra thôi. đất mà... mày ăn cái j nhu vậy con... tao bẻ răng mày cho mày hết cạp luôn nha con chó...
Tôi: dạ... dạ... con chó này lạy bà ạ. con hok dám nữa. tôi lạy thím rất nhìu. trán tôi gõ xuống nền nhà cọp cọp làm bầm tím 1 vùng. lạy chút nữa có thể làm trán tôi chảy máu luôn...
Thím: haizzz. ngu hết chỗ nói mà. lần này tao tha cho đáy. còn nưa thì mày đưng trách tao...ah mà chó này... mày có ăn cơm cũng ngu lắm tao nghĩ tao phải cho mày ăn cutứ của tao may ra mày mới khôn. ... thím trầm tư 1 chút rồi đạp lên đầu tôi rồi nói...
bây h trở về sau. cucứ tao mày phải ăn. ăn như món ăn chính của mày, có thế mày mới khôn được....
Tôi moiứ nghe qua mà bũng rũng cả tay chân. cảm giác muốn được làm bồn cầu cho thím nhưng khi nghe tới phải ăn như món chính.. có nghĩa là bây h cức của thím sẽ là của tôi ko sót 1 lần... tôi có cảm giác hơi nghẹn họng
Tôi: bà ơi bà tha cho con... con sợ con ko ăn nỗi.. xin bà tha cho con chó này đi ạ... con sẽ lau sạch đít cho bà mỗi khi bà đi ỉa. con sẽ là giấy vệ sinh cho bà.. bà ơi...
Thím bỏ chân ra khỏi đầu tôi và ngồi xuống ngay cạnh tôi...
Thím: xoa xoa đầu tôi và nói... chó là phải biết nghe lời. nói sao thì nghe vậy chứ ko có quyền nói ko... tao muốn mày ăn j, làm j thì mày phải ăn, phải làm...
cứt của tao là để cho mày. mày sinh ra là để ăn cức của tao... đáng lẽ từ nhỏ khi tao biết mày.. mày đã phải ăn cứt của tao rôi.. mà có thể như vậy mày khôn hơn cũng nên...
từ từ rồi quen chó con ah... quyết định như vậy. kể từ bây h. mày phải ăn cứt của tao ko nói thêm nữa...
còn bây h liếm giầy đi. nhanh lên tao còn đi gặp bạn...
hahaha. con chó... suốt đời mày chỉ là chó. ăn cứt tao mà sống... mà mày an tâm đi.. tao sẽ cố gắng ăn món ngon thật nhiều. để cho mày ăn cứt của tao được ngon hơn. đưng lo nhé chó con... haha....
Tôi sụ mặt xuống ko biết nói j thêm nữa. mắt tôi rưng rưng nhưng ko dám cãi lời của thím... 1 phần do sở thick này thôi thúc tôi, 1 phần do thím biết được bí mật này. tôi ko thể làm phật lòng thím được vì sợ thím sẽ nói ra...
thôi chấp nhận... hix. dù sao thì được ăn cứt của 1 người đẹp như thím cũng là 1 vinh hạnh lớn....
thế rồi tôi ranh thủ liếm thật nhanh. nhưng cũng thật kỹ... một hồi cũng song.. tôi ngước lên nhìn thím thì thím đã lại ghế ngồi sẵng ở đó chờ tôi.. tôi vội le lưỡi, co hai tay lại và sủa
Tôi: gâu gâu... song rồi bà ạ...
Thím: mang lại đây
Tôi ngậm 2 chiếc giầy của thím bò tới sát chân của thím định mang vào cho thím thì thím hỏi tôi
Thím: bên trong sạch chưa đó chó..?
Tôi: gâu gâu... dạ sạch lắm ạ.. chó liếm rất kỹ ạ..
Thím: lấy chân xoa xoa đầu tôi. ngoan. mang vào cho tao...
tôi mang vào cho thím với cảm nghĩ như thật sự bây h thím đã xem tôi là 1 con chó rồi. ko phải là thằng cháu chồng nữa nhưng điều đó làm tôi bội phần kick thick...
Thím: thôi tao đi đây, ở nhà coi nhà nghe chưa... ah mà trên lầu còn cả kệ giầy đó.. bò lên đó liếm sạch đi. tao về mà thấy ko sạch thì mày biết tay tao...ngoan đi. lát tao có đi ăn uống thì mang sương về cho ăn. ko thôi tao cho ăn rác. mà thứ chó như mày ăn rác cũng nhầm nhò j... chắc có lẽ nuôi mày bằng cứt vs rác là thick hợp nhất.. hahaha
Tôi ko tin vào tai mình nữa... có mơ tôi cũng ko nghĩ thím lại nghĩ ra được những lời này.. ban đầu thím ko thick chuyện này mà sao h đây lại quay 180 độ... nhanh quá... điều j làm thím như vậy. ghét tôi ư.. hay tìm năng trong con người thím thick cái này chờ có chất xúc tác mới bọc phát ra....có lẽ tất cả đều đúng... nhưng h có biết thì cũng làm được j vì bây h tôi đã trở thành 1 con chó thật thụ dưới gót giầy của thím tôi....
còn típ....
This comment has been removed by the author.
ReplyDelete