Có vẻ anh ấy cũng rất thích thú việc đấy thì phải?
Vâng, chắc vậy ạ. (cười lớn) Em nằm đó, yên lặng để anh ta tiếp tục mút mát đít em, trong lòng thầm cười nhạo anh ta “em vừa xì hơi vào mồm anh, và anh vừa ăn cả quả rắm của em đấy, THẲNG VÀO MỒM.” em nằm nghĩ một cách kiêu ngạo. Cảm giác anh ta muốn hôn hít lỗ đít của em mãi mãi vậy. Cuối cùng thì em không thể kìm lại những suy nghĩ của em nữa và hỏi “Sao anh lại để em làm thế với anh?”
“Cái gì cơ?” anh ta hỏi lại, khi miệng vẫn còn ở lỗ đít em. Có vẻ anh ta cũng đang rất xấu hổ, vì một lý do rất khác lý do của em (cười lớn). Sự xấu hổ của anh ta làm em cảm thấy đỡ hơn, theo một cách nào đấy. Và đó là lần đầu tiên em biết cảm giác trở thành người thống trị.
“Để em xì hơi vào miệng anh ý?” em không thể ngừng cười khi nói ra mấy từ nghe rất bất lịch sự ấy. Em thấy thật sự rất xấu hổ, nhưng là cho anh ta, chứ không phải cho em. Em cảm thấy em đang hạ nhục anh ta chỉ bằng việc nói là em vừa xì hơi vào miệng anh ta thôi. Sự thật là cảm giác rất là tuyệt. “ý em là anh để em xì hơi vào mặt anh, rồi anh lấp miệng vào và miệng anh đón luống rắm của em, sau đó anh lại còn liếm đít em nữa. Sao anh lại để em làm thế với anh? Anh thích như thế phải không?” Em thật ra chỉ một nửa là tò mò câu trả lời, phần lớn là em thích nói với anh ta cái kiểu đấy. Em nghĩ là anh ta sẽ rất xấu hổ để trả lời khi em hỏi với cái giọng nửa tò mò nửa khiêu khích ấy, nhưng anh ta lại làm em ngạc nhiên khi hỏi “em có thích không?”
“Em cũng không rõ nữa. Chưa từng có ai liếm.. đít em bao giờ cả, chưa kể đến là còn xì hơi nữa. Kiểu rất là biến thái vậy. Tại sao anh lại đặt miệng vào lúc em đang đánh rắm?”
“Anh cũng không biết nữa, nó làm anh có hứng.”
“Đồ bệnh hoạn” em cười to “thế nếu em đang muốn đi ị thì sao, anh cũng muốn ăn luôn à?”
WOW, nghe có vẻ em tiến nhanh đến đoạn HARD CORE nhỉ? Và anh ấy nói gì?
Ừm đúng là rất nhanh, và em cũng không chắc là điều đó có tốt không nữa. Em nhớ là anh ấy có vẻ không chắc lắm và trả lời em “anh cũng không biết nữa. Có thể thế”. Và em không thể nào quên điều tiếp theo mà anh ấy nói “Thật sự thì anh cũng không biết tại sao nữa, nhưng anh rất yêu em. Anh yêu cơ thể của em. Ý anh là em thật sự rất xinh đẹp và tuyệt vời, và anh rất rất muốn được cung phụng cơ thể của em. Phía sau của em thật sự rất đẹp, và khi anh ấn môi của em vào đó, anh cảm thấy em đang nâng niu em, giống như đang đưa em lên bệ thờ vậy. Anh không biết tại sao nhưng anh rất thích cảm giác ấy.”
Em đã quá shock, và anh ta tiếp tục “Anh cảm thấy thờ phụng em chưa bao giờ là đủ. Anh luôn muốn quỳ xuống ngay phía sau em. Và khi em đánh rắm, anh đã không còn nghĩ được điều gì nữa. Anh không biết nữa, anh bị thôi thúc bởi ước mơ được trở thành nô lệ cho em. Anh muốn hút nó ra khỏi người em, và nuốt hết xuống. Chỉ việc nói về nó thôi cũng kích thích anh rồi”
Và anh ta không phải là người duy nhất thấy thế. Giống kiểu ting và tang, ước muốn của em và của anh ta phù hợp nhau một cách hoàn hảo, ít nhất là hồi đấy. Và anh ta đã đánh thức một cái gì đó rất mới mẻ trong em. Một cái gì đó mà không ai trong hai đứa có ý thức được và có thể kiểm soát được.
Sau đấy thì chuyện gì đã xảy ra?
Ừm thì anh ta hỏi lại em là em có thích không. “Câu hỏi bây giờ là em đã thích chứ? Em có muốn làm lại điều đó nữa không? Anh có thể thỉnh thoảng thờ phụng em chứ? Em có thể thỉnh thoảng cứ kiêu ngạo về điều đó được không?”
“Em nghĩ là em có thể học để dần thích điều này!” dù nghe nó có vẻ vẫn quá ích kỉ và kiêu ngạo. “Anh thật sự thích em xì hơi vào mặt anh á?”
“Ừ.. Anh nghĩ là sẽ thật tuyệt nếu được làm toilette của em.”
Tôi không thể nào tưởng tượng nổi một chuyện như thế lại có thể xảy ra, hoặc ý anh ta là gì khi nói ra câu đấy chứ? “Tuyệt á? Ý anh là sao?”
“Ừm ý anh là toilette của em nhận được tất cả những gì cơ thể em thải ra. Nó được ngắm nhìn phía dưới của em, sau đấy lại được nuốt hết những thứ ấy."
“Ý anh là ANH muốn trở thành toilette của em á?”
“Ừ” anh ta trả lời.
Thật là một câu chuyện tuyệt vời. Sau đấy thì mọi việc tiến triển thế nào?
Chị sẽ không tin nổi đâu… Sau đấy một vài tháng thì bọn em bắt đầu thử nghiệm một vài trò khác. Mọi thứ trở nên ngày càng hạ thấp danh dự của anh ta, và càng làm em cảm thấy kiêu ngạo khi đối mặt với anh ta.
Phải rất rất lâu để em có thể quyết định thử thỏa mãn cái mong muốn bị em tiểu lên người của anh ta. Em sẽ không bao giờ quên được cái vẻ mặt anh ta khi mà em làm điều đó. Anh ta nằm trong bồn tắm, mẹ anh ta ở ngay phòng bên cạnh, lúc mà bọn em lẻn vào trong phòng tắm. Cô ấy vẫn nghĩ bọn em đang ở dưới phòng khách cơ. Anh ta nằm đó và chờ đợi, còn em thì rất buồn rồi. Kể cả có muốn thì em cũng không thể nào mà nhịn được nữa.
Anh ta bảo em hãy đái lên ngực, nhưng em nhắm thẳng vào mặt. Anh ta bắt đầu sặc, nhưng cũng không dám nói to vì sợ mẹ ở phòng bên nghe thấy. Em bắt đầu ra lệnh cho anh ta há miệng ra: “Há miệng ra đi anh. Em muốn đái vào miệng anh. Anh không thể nào từ chối một cô gái xinh đẹp cái quyền làm điều ấy đúng không nào? Đi mà?”
Anh ta há miệng ra và để em đái vào đó. Em đã rất buồn nên em đã đi rất lâu. “Em bảo này, hay là anh nuốt hết xuống đi. Em sẽ rất vui nếu anh uống hết nước tiểu của em”, em bảo. Em cảm thấy thật buồn cười khi mà việc làm em vui là lý do duy nhất cần thiết để yêu cầu tên đần này uống nước tiểu. Và anh ta uống thật. Em nhìn cả đầu anh ta ngập trong nước tiểu, trước khi lẻn ra ngoài trước để anh ta tự dọn dẹp trong đó.

Một giới hạn nữa lại được mở ra.

(còn nữa)